xp88
2024-05-02 02:43:36 - Lượt xem: 268



xp88

Những sản vật từ cánh đồng quê mà mẹ nó mang về trong mỗi bữa cơm, bữa cháo thuở nó còn thơ ấu, đối với nó, là những đặc sản quý hiếm, ngon nhứt trên đời này. Năm 10 tuổi, à không, phải là từ năm 6 tuổi, nó đã lẽo đẽo đòi theo chân cha mỗi lúc cha đi ra đồng: Khi thì đi cấy lúa, khi thì đi cắm câu, khi thì đi cắt lúa mướn... Mẹ nó rầy dữ lắm, đâu có cho nó đi. Nắng nôi, mưa gió sợ cái tuổi nó dễ sanh bệnh. Nhưng cha nó thì cưng chiều nó lắm. Đội cho nó cái nón lá đã rách vá lỗ chỗ của mẹ lên đầu, che kín đến quá nửa mặt rồi đòng đòng nó lên cổ ra đồng. Nó thích mê, cười khoái chí. Vậy đó, rồi theo năm tháng, nó lớn dần, nó đã rành rọt đủ trò ngoài đồng ruộng. Giống như lũ trẻ bây giờ ngay trước mắt nó. Nó cũng từng là tay thiện chiến trong bắt rắn, đào hang bắt chuột, bắt ếch, bẫy chim, cắm câu, giăng lưới mùa nước nổi...xp88